Điện thoại CSKH: 19008082 - 0886.234.222
CHẤT LƯỢNG HÀNG ĐẦU - PHÁT TRIỂN CHUYÊN SÂU - NÂNG TẦM CAO MỚI
Thời gian làm việc: Khám bệnh: 7h-16h (Thứ 2-Thứ 6), 7h-12h (Sáng thứ 7), trừ nghỉ lễ ----- Tiếp nhận cấp cứu và điều trị nội trú 24/7, kể cả nghỉ lễ
CHẤT LƯỢNG HÀNG ĐẦU - PHÁT TRIỂN CHUYÊN SÂU - NÂNG TẦM CAO MỚI
Thời gian làm việc: Khám bệnh: 7h-16h (Thứ 2-Thứ 6), 7h-12h (Sáng thứ 7), trừ nghỉ lễ
Tiếp nhận cấp cứu và điều trị nội trú 24/7, kể cả nghỉ lễ
Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An > Bệnh Nội khoa > Sức khoẻ Tâm thần > Bệnh trầm cảm: Tóm tắt chẩn đoán và điều trị

Bệnh trầm cảm: Tóm tắt chẩn đoán và điều trị

Khái niệm

Một rối loạn khí sắc nguyên phát được đặc trưng bởi cảm giác buồn bã kéo dài và/hoặc giảm hứng thú với tất cả hoặc hầu hết các hoạt động từng có (anhedonia), thể hiện sự thay đổi so với hoạt động trước đó.

DỊCH TỄ HỌC

Tỷ lệ mắc mới

  • Tại Hoa Kỳ, 8,1% người trưởng thành từ 20 tuổi trở lên bị trầm cảm trong khoảng thời gian 2 tuần nhất định từ năm 2013 đến 2016.

  • 19,2% nguy cơ mắc chứng rối loạn trầm cảm nặng (MDD) trong đời

Tỷ lệ hiện mắc

  • Người trưởng thành châu Á không phải gốc Tây Ban Nha có tỷ lệ trầm cảm thấp nhất (3,1%) so với người gốc Tây Ban Nha (8,2%), người da trắng không phải gốc Tây Ban Nha (7,9%) và người da đen không phải gốc Tây Ban Nha (9,2%). Mô hình này được quan sát thấy ở cả nam và nữ.

  • Trong tất cả các nhóm chủng tộc và gốc Tây Ban Nha (ngoại trừ người châu Á không phải gốc Tây Ban Nha), nam giới có tỷ lệ trầm cảm thấp hơn đáng kể so với nữ giới.

  • Tỷ lệ hiện mắc giảm khi mức thu nhập gia đình tăng đối với cả nam và nữ.

  • Tuổi chiếm ưu thế: nguy cơ thấp trước tuổi thiếu niên nhưng tỷ lệ mắc bệnh cao nhất ở tuổi thiếu niên và thanh niên.

NGUYÊN NHÂN VÀ SINH LÝ BỆNH

Có nhiều lý thuyết khác nhau về sinh lý bệnh; không có giả thuyết nào đã được chứng minh

Di truyền học

Nhiều locus gen khiến một người có nguy cơ cao hơn khi đối mặt với tác nhân gây căng thẳng từ môi trường; nghiên cứu sinh đôi cho thấy 37% phù hợp.

CÁC YẾU TỐ NGUY CƠ

  • Nữ > nam (2:1)

  • Mức độ nghiêm trọng của giai đoạn trầm cảm đầu tiên

  • Rối loạn giấc ngủ dai dẳng

  • Sự hiện diện của (các) bệnh mãn tính, nhồi máu cơ tim (MI) gần đây, tai biến tim mạch (CVA)

  • Tiền sử gia đình mạnh (trầm cảm, rối loạn lưỡng cực, tự tử, lạm dụng chất kích thích), vợ/chồng bị trầm cảm

  • Chấn thương/bị ngược đãi thời thơ ấu

  • Lạm dụng và lệ thuộc chất kích thích, lạm dụng/bạo lực gia đình

  • Mất mát, căng thẳng, thất nghiệp

  • Độc thân, ly dị, hoặc hôn nhân không hạnh phúc

CÁC ĐIỀU KIỆN LIÊN KẾT THƯỜNG GẶP

  • Rối loạn lưỡng cực, rối loạn trầm cảm theo chu kỳ, phản ứng đau buồn, rối loạn lo âu, rối loạn dạng cơ thể, tâm thần phân liệt/rối loạn cảm xúc phân liệt

  • Bệnh đi kèm nội khoa

  • lạm dụng chất kích thích

CHẨN ĐOÁN

DSM-5 yêu cầu các tiêu chí sau đối với MDD (Rối loạn trầm cảm nặng):
  • Tiêu chí A: ≥5 trong số các triệu chứng sau xuất hiện gần như mỗi ngày trong cùng khoảng thời gian 2 tuần, với ít nhất 1 trong số 5 triệu chứng đó là tâm trạng chán nản hoặc mất hứng thú hoặc niềm vui:

    • Tâm trạng chán nản gần như cả ngày do báo cáo chủ quan hoặc quan sát từ người khác

    • Sự quan tâm hoặc niềm vui giảm rõ rệt trong tất cả các hoạt động hầu hết thời gian trong ngày do báo cáo chủ quan hoặc quan sát từ người khác

    • Giảm hoặc tăng sự thèm ăn hoặc giảm cân đáng kể mà không cần ăn kiêng hoặc tăng cân

    • Mất ngủ hoặc chứng khó ngủ

    • Mệt mỏi hoặc mất năng lượng

    • Kích động, bồn chồn, hoặc chậm nói hoặc cử động cơ thể mà người khác có thể quan sát được

    • Cảm giác vô giá trị, tội lỗi quá mức/không phù hợp

    • Khả năng suy nghĩ/tập trung suy giảm, trí nhớ kém, thiếu quyết đoán

    • Những suy nghĩ lặp đi lặp lại về cái chết, ý định tự sát, hoặc cố gắng tự tử hoặc một kế hoạch cụ thể để tự tử

  • Tiêu chí B: Các triệu chứng gây ra đau khổ hoặc suy giảm đáng kể về mặt xã hội, nghề nghiệp hoặc chức năng.

  • Tiêu chí C: Các triệu chứng không phải do tác dụng của chất gây nghiện hoặc các tình trạng y tế khác.

Bệnh sử, Tiền sử

“SIGECAPS” là một cụm từ dễ nhớ rất hữu ích.
  • Ngủ (Sleep): thay đổi thói quen ngủ so với ban đầu, bao gồm ngủ quá nhiều, thức dậy sớm hoặc không thể ngủ được

  • Sở thích (Interest): mất hứng thú với các hoạt động thú vị trước đây (anhedonia)

  • Cảm giác tội lỗi (Guilt): cảm giác tội lỗi quá mức hoặc không phù hợp có thể có hoặc không liên quan đến một vấn đề hoặc hoàn cảnh cụ thể

  • Năng lượng (Energy): cảm nhận thiếu năng lượng

  • Tập trung (Concentration): không có khả năng tập trung vào các nhiệm vụ cụ thể

  • Sự thèm ăn (Appetite): tăng hoặc giảm cảm giác thèm ăn

  • Tâm thần vận động (Psychomotor): bồn chồn và kích động hoặc nhận thức rằng các hoạt động hàng ngày quá vất vả để quản lý.

  • Tự tử (Suicidality): mong muốn kết thúc cuộc sống của một người hoặc làm tổn thương chính mình, những suy nghĩ có hại hướng nội bộ, hoặc những suy nghĩ lặp đi lặp lại về cái chết hoặc hành vi giết người

Cân nhắc lão khoa
  • Thường khó chẩn đoán do bệnh đi kèm

  • Có thể xuất hiện dưới dạng khó khăn về trí nhớ

  • Thang đo trầm cảm lão khoa (GDS 15) cải thiện tỷ lệ chẩn đoán ở cơ sở chăm sóc ban đầu

 

Cân nhắc về nhi khoa

Có thể xuất hiện với các triệu chứng cơ thể (nhức đầu, khó chịu đường tiêu hoá), khó chịu hoặc tức giận, khó tập trung ở trường, nghỉ học thường xuyên hoặc thay đổi điểm đột ngộ

KHÁM LÂM SÀNG

Khám thể chất và tâm thần toàn diện
  • Mức độ ý thức và định hướng

  • Ngoại hình: vệ sinh, tư thế, quần áo

  • Thái độ: thù địch, thờ ơ

  • Hành vi: giao tiếp bằng mắt, kích động hoặc chậm phát triển tâm thần vận động

  • Tâm trạng: chán nản, lo lắng, tức giận, phấn chấn, đẫm nước mắt, v.v.

  • Ảnh hưởng: tâm trạng phù hợp, thơ ơ, không ổn định, hưng cảm, v.v.

  • Trí nhớ: nguyên vẹn ngay lập tức, gần đây và trí nhớ xa

  • Nói năng: lưu loát, lặp lại, hiểu

  • Quá trình/nội dung suy nghĩ: sự hiện diện của ảo tưởng, ảo giác, ý nghĩ tự tử/giết người, ý tưởng bay bổng hoặc tính tiếp tuyến, sự phóng đại, ám ảnh/cưỡng chế

  • Sự hiểu biết: sự hiểu biết về bệnh tật của chính mình

  • Phán quyết: khả năng đưa ra quyết định hợp lý

CHẨN ĐOÁN PHÂN BIỆT

  • Tình trạng sức khỏe tâm thần:

    • Giai đoạn trầm cảm của rối loạn lưỡng cực—hỏi xem tiền sử hưng cảm, tiền sử gia đình hoặc bản thân có rối loạn lưỡng cực, có kích động trước đó, hoặc hưng phấn với thuốc chống trầm cảm hay không

    • Rối loạn điều chỉnh với tâm trạng chán nản

    • Rối loạn tâm trạng liên quan đến lạm dụng chất gây nghiện

  • Bệnh lý kèm theo: bệnh tuyến thượng thận, suy giáp, tiểu đường, tăng calci máu, suy gan hoặc suy thận, bệnh ác tính, rối loạn giấc ngủ, hội chứng mệt mỏi mãn tính, đau cơ xơ hóa, lupus

  • Rối loạn thần kinh hoặc nhận thức như bệnh thoái hóa thần kinh trung ương, mất trí nhớ hoặc mê sảng

  • Thiếu hụt: vitamin B3, vitamin B12 hoặc folate

TEST CHẨN ĐOÁN & GIẢI THÍCH

  • Bảng câu hỏi sức khỏe bệnh nhân-9 (PHQ-9) là một xét nghiệm sàng lọc ngắn có giá trị để chẩn đoán MDD trong các cơ sở chăm sóc ban đầu. Điểm từ 10 trở lên cho thấy có khả năng bị trầm cảm.

  • Các thang đo được xác thực khác bao gồm Thang đo trầm cảm Beck, Thang đo trầm cảm tự đánh giá Zung hoặc GDS 15.

Xét nghiệm và chẩn đoán ban đầu (Xét nghiệm, hình ảnh)

Để loại trừ các nguyên nhân nội khoa
  • CMP để đánh giá chức năng thận và gan

Xét nghiệm Tiếp theo & Cân nhắc Đặc biệt

  • TSH (Hormon kichs thích tuyến giáp), FT4: đánh giá tình trạng suy giáp

  • Công thức máu toàn phần

  • Xem xét sàng lọc thuốc trong nước tiểu nếu các triệu chứng gợi ý nhiễm độc hoặc liên quan đến tiền sử.

ĐIỀU TRỊ

Hướng dẫn điều trị năm 2010 của Hiệp hội Tâm thần Hoa Kỳ (APA) khuyến nghị như sau ( 1 )[ C ]:
    • Đánh giá đầy đủ, bao gồm rủi ro đối với bản thân và những người khác, với việc lựa chọn cơ sở điều trị thích hợp. Mục tiêu nên là thuyên giảm triệu chứng.

      • Đối với trầm cảm nhẹ đến trung bình, liệu pháp tâm lý và/hoặc thuốc là phù hợp.

      • Đối với trầm cảm dai dẳng hoặc trầm trọng, cả thuốc và liệu pháp tâm lý đều được ưu tiên.

      • Nhập viện được chỉ định cho những người có nguy cơ gây tổn hại cho bản thân hoặc người khác, nếu bệnh nhân mất khả năng đến mức không thể tự chăm sóc bản thân hoặc nếu không có hệ thống hỗ trợ để hỗ trợ điều trị.

    • Xem trong vòng 2 đến 4 tuần kể từ khi bắt đầu dùng thuốc và mỗi 2 tuần cho đến khi cải thiện, sau đó hàng tháng.

    • Tiếp tục tăng liều mỗi 3–4 tuần cho đến khi thuyên giảm. Tác dụng đầy đủ của thuốc đạt được sau 4 đến 6 tuần. Tăng cường với một loại thuốc thứ hai có thể là cần thiết.

    • ≥6 lần thăm khám được đề nghị để theo dõi (bệnh nhân trẻ tuổi, những người có nguy cơ tự tử cao, thăm khám trong vòng 1 tuần và theo dõi thường xuyên).

      Giai đoạn cấp tính (3 tháng đầu điều trị)

    • Theo dõi tái phát; tái khám mỗi 3-6 tháng nếu ổn định

    • Sử dụng thang đánh giá trầm cảm và báo cáo của bệnh nhân để theo dõi phản ứng.

    • Đối với những bệnh nhân không đáp ứng với thuốc đơn thuần, nên bổ sung liệu pháp tâm lý.

    • Sau khi thuyên giảm, nên tiếp tục dùng thuốc trong ít nhất 6 đến 9 tháng để giảm tái phát; liệu pháp nhận thức-hành vi (CBT) cũng có hiệu quả trong việc giảm tái phát (các lần thăm khám thường là mỗi 2 tuần).

    • Thuốc nên được giảm liều dần dần (vài tuần đến vài tháng) để cho phép phát hiện các triệu chứng tái phát và giảm thiểu các hội chứng ngưng thuốc.

      Giai đoạn tiếp tục (4 đến 9 tháng điều trị)/giai đoạn duy trì (9 tháng điều trị trở lên)

BIỆN PHÁP CHUNG

Tâm lý trị liệu
  • CBT: kết hợp liệu pháp tâm lý nhận thức với liệu pháp hành vi; hiệu quả đã được chứng minh (NNT = 2,75)

  • Trị liệu tâm lý giữa các cá nhân (IPT): xác định nguyên nhân gây ra giai đoạn trầm cảm, thúc đẩy sự công nhận các ảnh hưởng, giải quyết tranh chấp vai trò và chuyển đổi vai trò, đồng thời xây dựng các kỹ năng xã hội

  • Tâm lý trị liệu tâm động học: được sử dụng để xác định những suy nghĩ vô thức dẫn đến hành vi hiện tại

  • Liệu pháp gia đình và hôn nhân: giải quyết các vấn đề liên quan đến gia đình hoặc mối quan hệ

  • Trị liệu giải quyết vấn đề: kết hợp các yếu tố của CBT và IPT thành một liệu pháp ngắn kéo dài từ 6 đến 12 buổi; có thể có một vai trò ở những người có triệu chứng trầm cảm nhẹ

  • Tâm lý trị liệu hỗ trợ: cải thiện lòng tự trọng, chức năng tâm lý và kỹ năng thích ứng bằng cách tập trung vào các mối quan hệ hiện tại, có vấn đề hoặc các kiểu hành vi và/hoặc phản ứng cảm xúc không phù hợp

  • Để điều trị ban đầu chứng trầm cảm nặng đơn cực, hãy xem xét liệu pháp tâm lý đơn thuần hoặc kết hợp với thuốc.

THUỐC

Bắt đầu ở liều thấp nhất hiện có và duy trì liều dung nạp hiệu quả cao nhất được FDA chấp thuận trong ít nhất 4 đến 6 tuần trước khi được coi là không hiệu quả. Hiệu quả có thể so sánh giữa và trong các nhóm thuốc, việc lựa chọn nên dựa trên sự quen thuộc của nhà cung cấp và các đặc điểm/sở thích của bệnh nhân như:
  • Hồ sơ an toàn và tác dụng phụ

  • Bệnh kèm theo và thuốc dùng đồng thời

  • Triệu chứng trầm cảm cụ thể

  • Dễ sử dụng (tần suất dùng thuốc) hoặc chi phí

  • sở thích của bệnh nhân

Thuốc chống trầm cảm và vòng đời sinh hóa của norepinephrine và serotonin. Thuốc ức chế MAO, thuốc chống trầm cảm ba vòng và SSRI được sử dụng làm thuốc chống trầm cảm. Các chất ức chế MAO tăng cường hoạt động của NE và 5-HT bằng cách ngăn chặn sự phá hủy enzym của chúng. Thuốc chống trầm cảm ba vòng tăng cường hoạt động NE và 5-HT bằng cách ngăn chặn sự hấp thu. SSRI hoạt động theo cách tương tự nhưng có chọn lọc đối với serotonin.

Dòng đầu tiên(First line)

  • Thuốc ức chế tái hấp thu serotonin có chọn lọc (SSRI) (tên thương hiệu): liều khởi đầu; liều thông thường [ghi chú đặc biệt]

    • Citalopram (Celexa): 20 mg/ngày; 20 đến 40 mg/ngày (Cảnh báo của FDA: liều >40 mg/ngày có nguy cơ kéo dài khoảng QTc)

    • Escitalopram (Lexapro): 10 mg/ngày; 10 đến 20 mg/ngày (gây kéo dài QTc phụ thuộc vào liều)

    • Fluoxetine (Prozac): 20 mg/ngày; 20 đến 40 mg/ngày (FDA chấp thuận cho thanh thiếu niên)

    • Fluvoxamine (Luvox): QHS 50 mg; 50 đến 200 mg/ngày (không ghi nhãn cho bệnh trầm cảm; chủ yếu dùng cho bệnh OCD)

    • Paroxetine (Paxil): 20 mg/ngày hoặc Paxil CR 25 mg/ngày; 20 đến 40 mg/ngày hoặc Paxil CR 50,0 đến 62,5 mg/ngày

    • Sertraline (Zoloft): 50 mg/ngày; 50 đến 200 mg/ngày

    • Các tác dụng phụ thường gặp: rối loạn chức năng tình dục (20%), buồn nôn, rối loạn tiêu hóa, chóng mặt, mất ngủ, nhức đầu, tăng cân. Các tác dụng phụ thường hết trong tuần đầu tiên.

    • Ngừng đột ngột có thể gây ra các triệu chứng cai nghiện (tức là chóng mặt, buồn nôn, nhức đầu, dị cảm).

     

XEM XÉT KHI CÓ THAI
  • SSRIs (hầu hết là loại C khi mang thai): Fluoxetine , sertraline và bupropion được sử dụng rộng rãi và được coi là an toàn. Sau 20 tuần tuổi thai tăng nguy cơ mắc bệnh tăng áp động mạch phổi; hội chứng sơ sinh nhẹ thoáng qua của CNS; và các dấu hiệu vận động, hô hấp và tiêu hoá.

  • Paroxetine (mang thai loại D): Có bằng chứng mâu thuẫn về nguy cơ dị tật tim bẩm sinh và các dị tật bẩm sinh khác trong tam cá nguyệt thứ nhất.

  • Trẻ sơ sinh của các bà mẹ dùng thuốc chống trầm cảm có thể biểu hiện một thời gian ngắn các triệu chứng cai nghiện.

Dòng thứ hai (Second line)

    • Amitriptylin ** (Elavil): 25 đến 50 mg QHS; 100 đến 300 mg/ngày (serotonin > chất ức chế tái hấp thu norepinephrine )

    • Amoxapine (Asendin): 25 mg ngày 1 lần trước khi ngủ buổi tối (QHS) hoặc ngày 3 lần (TID); 200 đến 300 mg/ngày ( norepinephrine > chất ức chế tái hấp thu serotonin)

    • Clomipramine ** (Anafranil): 25 mg QHS hoặc TID; 100 đến 250 mg/ngày (serotonin > chất ức chế tái hấp thu norepinephrine )

    • Desipramine ** (Norpramin): 25 mg/ngày; 150 đến 300 mg/ngày (có thể an thần đối với một số người, kích hoạt đối với những người khác)

    • Doxepin ** (Sinequan): 25 mg QHS lên đến 150 mg/ngày; 150 đến 300 mg/ngày (rất an thần và gây tăng cân)

    • Imipramine ** (Tofranil): 25 mg QHS hoặc 150 mg/ngày; 150 đến 300 mg/ngày (serotonin > chất ức chế tái hấp thu norepinephrine )

    • Maprotilin ** (Ludiomil): 25 mg QHS; 100 đến 225 mg QHS (chất ức chế tái hấp thu norepinephrine mạnh )

    • Nortriptyline ( Pamelor ): 25 mg QHS; 50 đến 150 mg/ngày ( norepinephrine > chất ức chế tái hấp thu serotonin)

    • Protriptyline (Vivactil): 10 mg QHS đến 10 mg TID; 15 đến 60 mg QHS (dung nạp tốt hơn do ái lực thấp với thụ thể H1/M1)

    • Trimipramine ** (Surmontil): 25 mg QHS; 150 đến 300 mg/ngày (chất ức chế tái hấp thu serotonin)

    • ** Thuốc có tác dụng an thần cao và có liên quan đến tăng cân

    • Hiệu quả tương tự như SSRIs; tuy nhiên, liệu pháp bị hạn chế bởi tác dụng phụ ( 1 )[ C ].

    • Tránh sử dụng khi có các bệnh đi kèm: rối loạn nhịp tim và bệnh tim nghiêm trọng khác, rối loạn co giật, loãng xương, tăng nhãn áp.

    • Tác dụng phụ thường gặp: hạ huyết áp thế đứng, khô miệng, mờ mắt, táo bón, bí tiểu, nhịp tim nhanh, lú lẫn/mê sảng

      Thuốc chống trầm cảm ba vòng (TCAs) và bốn vòng

    • Nefazodone (Serzone): 100 mg ngày 02 lần (BID); 300 đến 600 mg/ngày (không được sử dụng phổ biến vì nguy cơ suy gan)

    • Trazodone (Desyrel/Trialodine): 50 mg BID; 200 đến 400

    • Vilazodone (Viibryd): 10 mg QHS (tối trước ngủ) được chuẩn độ thành 20 mg QHS vào tuần thứ 2; 20 đến 40 mg/ngày (Uống cùng thức ăn.)

    • Vortioxetine (Trintellix): 5 đến 10 mg/ngày; 20 mg/ngày

    • Tác dụng phụ thường gặp: buồn ngủ, chóng mặt, táo bón hoặc tiêu chảy, rối loạn chức năng tình dục

      Thuốc điều chỉnh serotonin

  • Chất ức chế monoamine oxidase (MAOIs)

    • Phenelzine ( Nardil ): 15 mg/ngày được chuẩn độ thành 15 mg TID trong 2 đến 3 ngày; 60-90 mg/ngày

    • Selegilin (Eldepryl): 6 mg/24 giờ; 6 đến 12 mg/24 giờ

    • Tranylcypromine (Parnate): 10 mg/ngày; 30 đến 60 mg/ngày

    • Tác dụng phụ thường gặp: hạ huyết áp, rối loạn chức năng tình dục, rối loạn giấc ngủ

     

CẢNH BÁO
  • Cảnh báo hộp đen: tăng nguy cơ tự tử ở trẻ em, thanh thiếu niên và thanh niên dưới 25 tuổi được điều trị bằng thuốc chống trầm cảm. Mặc dù điều này chưa được mở rộng cho người lớn, nhưng việc đánh giá nguy cơ tự tử được đảm bảo cho tất cả bệnh nhân.

  • Hội chứng serotonin: một biến chứng hiếm gặp nhưng có khả năng gây tử vong do tăng nhanh liều lượng hoặc thêm thuốc mới có tác dụng serotonergic.

  • Thuốc chống trầm cảm có thể gây ra các cơn hưng cảm ở những người mắc chứng rối loạn lưỡng cực. Sử dụng thận trọng nếu một lịch sử cá nhân hoặc gia đình đã từng gặp vấn đề này.

  • TCA có thể gây tử vong khi dùng quá liều.

  • Cho phép thời gian nghỉ 14 ngày đối với tất cả các thuốc chống trầm cảm trước khi bắt đầu dùng MAOI.

 

VẤN ĐỀ THAM KHẢO

Tham khảo bác sĩ chuyên khoa tâm thần hoặc chuyên gia tâm lý trị liệu ngay lập tức nếu có kế hoạch hoặc ý định tự tử tích cực, bỏ bê bản thân nghiêm trọng hoặc có nguy cơ tự làm hại bản thân đáng kể.

CÁC TRỊ LIỆU BỔ SUNG

  • Liệu pháp sốc điện (ECT) được chỉ định cho trầm cảm kháng trị nghiêm trọng hoặc trầm cảm nặng với các đặc điểm loạn thần hoặc căng trương lực và những người có nhu cầu cấp thiết để đáp ứng (tự tử hoặc suy dinh dưỡng).

  • Lặp đi lặp lại kích thích từ trường xuyên sọ (rTMS) có thể hữu ích cho chứng trầm cảm kháng trị.

PHẪU THUẬT/THỦ THUẬT KHÁC

Kích thích não sâu và Kích thích vỏ não sâu là những phương pháp điều trị đang được nghiên cứu đối với bệnh trầm cảm dai dẳng.

THUỐC BỔ SUNG VÀ THAY THẾ

Không được quy định bởi FDA
  • Hypericum perforatum (St. John’s wort): 300 đến 1.800 mg/ngày

  • Liệu pháp ánh sáng: hiệu quả đối với chứng rối loạn cảm xúc theo mùa.

XEM XÉT NHẬP VIỆN

Bệnh nhân có nguy cơ tự tử nên được điều trị nội trú.

CHĂM SÓC LIÊN TỤC

GIÁO DỤC BỆNH NHÂN

  • Trầm cảm là một căn bệnh phổ biến, có thể điều trị được và không phải là một khiếm khuyết về tính cách.

  • Có thể cần dùng thuốc trong ít nhất 2 đến 4 tuần trước khi ghi nhận bất kỳ tác dụng có lợi nào. Có thể mất từ ​​6 đến 8 tuần để đạt được hiệu quả tối đa.

  • Đề nghị tập thể dục, vệ sinh giấc ngủ tốt, dinh dưỡng và giảm sử dụng thuốc lá và rượu.

  • Đường dây nóng dịch vụ chăm sóc sức khoẻ tâm thần và phòng chống tự tử quốc gia hoặc cơ sở y tế nơi gần nhất

TIÊN LƯỢNG

  • 70% cho thấy sự cải thiện đáng kể.

  • 50% sẽ tái phát trong suốt cuộc đời của họ.

Bs.Ths. Lê Đình Sáng (Biên Dịch)

Link bài gốc (Cần có tài khoản trả phí để xem): https://5minuteconsult.com/collectioncontent/1-151573/diseases-and-conditions/depression